TruyệnSex.Xyz → Truyện sex 18, truyện dâm, truyện người lớn, truyện 18+
Chị Linh tôi hơn tôi hai tuổi là một cô gái xinh đẹp nết na, trắng trẻo. Còn tôi cũng khá điển trai cao to lực lưỡng. Gia đình tôi trước ở quê nghèo, ba mẹ tôi phải làm lụng vất vả lắm, nhưng ít để chị em tôi phải làm lụng, ông bà quan niệm muốn thoát nghèo thì chỉ có thể đầu tư vào học tập. Nên cuộc sống chị em tôi cực kỳ đầy đủ. Chị tôi thừa hưởng quyết tâm của bố nên chị chăm chỉ và chị học rất giỏi và cực kỳ chăm lo, yêu thương tôi. Tôi cũng yêu quý chị vô cùng. Sau đó, nhà tôi bán đất lên thành phố lập nghiệp chủ yếu là để hai chị em tôi học tập. Được họ hàng hai bên giúp đỡ nhiều nên bố mẹ tôi mở được quán phở bán đông khách...
Con bé ngồi dạng háng hết cỡ sát mép bàn ăn, trên người nó không còn một mảnh vải che thân, Đứng dưới đất là ông già hàng xóm trạc tuổi lục tuần, cũng trần truồng như nhộng, đang bặm môi bặm miệng dùng hai tay níu hông con bé kéo về phía mình, con cặc thoắt ẩn thoắt hiện nơi cái mu lồn căng mọng mọc đầy lông đen mượt. Con bé tuổi vào khoảng mười lăm mười sáu là cùng, nhưng nó đã cùng ông già hàng xóm làm tình biết bao nhiêu trận cũng chẳng nhớ, nó chỉ nhớ cái lần đầu tiên khi cái lồn non trinh bị con cặc già khai thông, đau thấu óc, rồi sau đó chỉ có sướng… sướng và sướng mà thôi. Con bé vốn dân nhà quê, ở đợ cho gia đình cô chú cùng làng ra thành phố lập...
Hắn mở mắt, xoa đầu. Điều hắn nhớ là bị một bang giang hồ hội đồng. Hắn là Lê Trọng Trường. Thất nghiệp, nợ tiền giang hồ đã dẫn tới việc bị dân anh chị gõ cửa dài dài. Và từ đó nó cũng có biệt danh là Trọng Thương. Đó cũng là nguyên do hắn đã bị dập túi bụi vào hôm nay. Có bóng đen xuất hiện trên bầu trời. Hắn nhìn kỹ thì thấy đó là một bầy thú kỳ lạ: mình sư tử nhưng có đầu đại bàng lại có cánh chim. Đó là những con điểu sư. Ngờ ngợ, hắn quan sát chỗ đang nằm. Đây không phải là phòng hắn, nơi bị dân anh chị xông vào đập túi bụi. Đây cũng không phải là bệnh viện. Đây là một đồng cỏ rộng lớn trải dài với những đóa hoa dại. “Không lẽ mình...
Tối nay buồn quá! Tôi tắm rửa, trần truồng đứng trước gương soi. Tôi ngắm nhìn thân thể thanh xuân của mình. Khuôn mặt đầy đặn, cái mũi cao, cặp môi mọng (tôi sở hữu một cặp môi mà các bà thầy gọi là đa dâm), cần cổ cao cao… Bộ ngực tôi nở nang, hai bầu vú trắng ngần như sữa, điểm ở giữa là hai quầng vú màu hồng và hai núm vú sẫm màu hơn. Tôi có cái eo thon và cái bụng nhỏ của đứa con gái 16 tuổi. Dưới bụng, giữa cặp đùi tròn lẳn mịn màng của tôi là đám lông đen loăn quăn mượt mà… Thân thể tôi hừng hực sức sống, khát khao dục tình… Tôi đang thèm những nụ hôn, những cái vuốt ve mơn trớn dẫn đưa tôi vào khoái lạc trần gian. Ôi, những cuộc giao hoan, làm tình...
Tiếng của Minh từ phòng máy tính vọng ra: – Trâm ơi! Xong chưa em, ra xem cái này nè, hay lắm. Có tiếng của Trâm vọng lại từ phòng tắm. – Chờ một chút, honey! Em đang gài nút áo lẹ đây, có gì khẩn cấp không mà sao gọi em gấp vậy. Dù nói thế, Trâm vẫn nhanh nhẹn chạy ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa gài nút lại chiếc áo ngủ đến gần máy tính xem Minh đang làm gì trong đó. – Anh có cách rồi. Giọng của Minh như rung rung như hồi hộp. – Mình có thể có con được rồi…..mình có cách rồi…..mình có cách rồi….. Tiếng Minh thật vui. Trâm tiến lại gần chồng, hôn lên má Minh một cái chụt, Minh choàng tay qua ôm ngang eo vợ siết chặt, đầu dụi dụi vào bộ ngực tròn lẳn của Trâm...
Câu chuyện bắt đầu từ một buổi sáng, khi mà tôi còn đang yên giấc thì tiếng chuông báo thức vang ầm ĩ khắp phòng… “Xin thông báo, bây giờ là… 7 giờ 1 phút! Xin thông báo, bây giờ là… 7 giờ 1 phút! Xin thông báo…”. Tôi choàng tỉnh, lồm cồm bò dậy rồi đi tới bàn học. Trên bàn, chiếc Nokia cổ lỗ sĩ rung bần bật phát giọng nữ: “Xin thông báo, bây giờ là…” Như một cỗ máy được lập trình, tôi tắt chuông, đặt lại giờ báo thức là 7 rưỡi, sau đó… trèo lên giường ngủ tiếp. Bạn có thể nói “sao từ đầu mày không đặt chuông 7 rưỡi?”, nhưng tính tôi là thế. Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, tôi luôn thảo một kịch bản rằng mình sẽ dậy lúc 7 giờ 1 phút sáng, vệ sinh cá nhân, ăn...
Hồi đó, cách đây 4 năm (2015) do bất đồng với gia đình nên em dọn ra ngoài ở, (nói là ra ngoài ở nhưng thật ra vẫn chịu sự giám sát nhẹ từ gia đình. Vì cái căn chung cư mà em ở là của một người họ hàng xa cho thuê lại với giá mềm) em thuê một căn chung cư ở khu Cầu Giấy. Căn chung cư mới xây, rộng cỡ 70 – 80m gì đó, có 2 phòng ngủ và đầy đủ tiện nghi, chủ nhà mua căn nhà này cho con gái để nó đi học, học xong giờ nó lấy chồng, không dùng tới nữa nên em tới thuê được. Em thì ở có một mình và chưa có gấu má gì cả, hồi đó vẫn chuyên tâm làm ăn lắm, không có nhiều thời gian rảnh rỗi để yêu đương đâu. Do ở...
Từ bu-rô làm việc, ông Hùng lẵng lặng nhìn con Trâm đang tưới mấy chậu kiễng ngoài sân mà trầm tư suy nghỉ. Từ mấy tháng nay, ông rất bận tâm về một vấn đề mà Thảo, vợ ông cứ cằn nhằn liên tục. Hai vợ chồng đả lấy nhau gần 17 năm rồi, đứa con gái lớn của họ đả 15 tuổi và thằng con trai thứ nhì đả 13 tuổi. Nhưng ông Hùng phãi công nhận là sự quan hệ giửa ông và Thảo đả có « vấn đề ». Nói cho thật ra thì tình nghỉa giửa hai người vẩn còn tràn đầy nhưng tình nghỉa đó càng ngày càng mang tính cách trừu tượng nhiều hơn. Ông Hùng thấy mình đả bớt đi nhiều ham muốn tình dục với vợ, mà vợ ông thì, với luống tuổi 36 vẩn còn tràn đầy sinh lực và đòi...
Phạm Văn Pháp và Phạm Văn Quân là anh em con chú bác ruột. Họ sinh ra và lớn lên tại cái nơi nghèo khó xả Thanh Tùng, huyện Thanh Chương, Nghệ An. Anh Quân lấy Chị Hồng và sinh được 3 con gái là Phạm Thị Thu Huyền, sn 2000, Phạm Thị Hằng, sn 2002 và Phạm Thị Hồng, sn 2004. Gia đình anh Quân và chị Hồng nghèo khó quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Họ thường xuyên phải đi làm xa, ở nhà chỉ có con gái lớn là Phạm Thị Huyền trông coi, và thường nhờ người em họ là Phạm Văn Pháp qua lại giúp đỡ. Dù nghèo khó nhưng tình anh em chan hòa, Pháp thường xuyên qua lại nhà ông anh chơi và trông chừng đám trẻ. Ba chị em Huyền cũng rất ngoan, chúng tự đi học, nấu...
Nửa đêm đang ngủ ngon giấc, Vân giật mình, vì có bàn tay nào sờ vào chân mình. Cảm giác kinh hãi len nhanh vào trong trí óc, mơ hồ, khuấy động. Bàn tay xoa xoa nhè nhẹ trên bắp đùi nàng, từ từ lên tới đôi mông, vì nàng nằm nghiêng, quây về phía bên trong. Nhà chẳng có ai!?. Những đứa con nàng đang nằm ngủ trong phòng chúng nó. Chồng nàng đi công tác cho hãng ngày mai mới về. Ai!?.. Nhưng trong một thoáng giây nàng đã nghĩ ra: A! đúng rồi… !Chỉ còn có thằng nhỏ hàng xóm tên Dũng mười bảy tuổi, con ông bà Châu ở xa vài lốc nhà của nàng. Bố mẹ nó đi vacation tuần tới mới về. Chỗ đồng hương ở xứ Mỹ với nhau nên thân nhau là chuyện thường. Ơ quận hạt fairfield nầy đâu có bao...
Cái chuyện câu điện trộm thì tràn lan, đếm cũng không xuể. Nhưng những ông ở điện lực chỉ dòm ngó nhà chị Nhung. Những lý do khác không bàn, nhưng không thể không nhắc là do nhà chị Nhung chỉ có ba mẹ con. Chị thì góa chồng, đứa con gái lớn còn đang học lớp 10, cậu con trai nhỏ đang học lớp 3. Lẽ ra hàng tháng chị phải trả rất nhiều tiền điện, do chị có một dãy phòng cho thuê, đằng này chị không tốn kém là bao, còn thu thêm ở những phòng này. Công ty điện lực không biết, nhưng anh đi ghi điện thì biết. Anh không làm gì được mấy nhà bên cạnh, nên có những chuyện bục mình, anh đều có ý đổ xô cho nhà chị. Chị vẫn bình thản, vì chị biết rằng cùng lắm chị sẽ sử...
Chuyện đó đã qua được hơn 2 năm, khi mà bọn khốn kia đang phải trả giá trong nhà tù và Quế Hương vợ tôi cũng đã dần nguôi ngoai đi nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần thì tôi lại khác, tôi hiện vẫn êm ấm bên gia đình nhỏ có vợ đẹp và cô con gái 4 tháng tuổi dễ thương nhưng những nỗi ám ảnh của hơn 2 năm trước vẫn hiện lên rõ như in trong đầu tôi mỗi khi màn đêm buông xuống. … Vào một đêm của 2 năm về trước… Ngoài trời tối đen như mực chỉ còn tiếng những hạt mưa bị gió thổi tạt vào mái nhà kêu rầm rầm, nằm ôm vợ trong lòng mà mùi hương thơm từ cơ thể nàng ngào ngạt làm tôi có 1 cảm giác thèm khát hơn bao giờ hết, khẽ nhổm...
Phần 1 Chào các bạn, tôi tên là Bảo. Sau đây tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện về gia đình tôi. Trước tiên tôi sẽ cho các bạn biết về hoàn cảnh gia đình tôi. Tôi sống trong một ngôi làng và làm việc trong một thị trấn gần đó. Hầu hết thời gian nghỉ phép tôi đều ở trong làng quê của mình. Nhà tôi có một mẫu đất. Ba tôi là một nông dân và ổng luôn bận rộn với công việc đồng áng. Tôi là con một trong gia đình. Bà nội tôi rất già, thích đi chùa hoặc lê la tán gẫu với mấy bà già trong xóm. Ba tôi đã 50 tuổi, còn mẹ tôi thì 48 tuổi rồi. Mẹ tôi tuy đã lớn tuổi nhưng có nét đẹp mặn mà của một người đàn bà tuổi trung niên. Nước da...
Trinh chán nản nhìn ngắm kim đồng hồ tíc tắc từng phút trong căn phòng làm việc, nàng đang ngập đầu trong mớ hỗn độn giấy tờ mà công việc buộc nàng phải làm, những thông tin, rồi những mớ hợp đồng… làm nàng muốn điên đầu, nàng chỉ mong cho hết giờ để được về nhà ngay, đưa chân khẽ lãy đôi giày ra khỏi bàn, chân nàng duỗi căng người ngáp miệng… “Phải chi bây giờ có một cốc rượu thì tuyệt” – nàng thầm nghĩ. Thời gian chậm chạp trôi đi rồi cuối cùng cũng đến giờ tan sở. Trinh vội vã rời nhiệm sở về nhà như chạy trốn. Về đến nhà ngồi vào chiếc ghế bành quen thuộc, tung đôi guốc ra sàn nhà tuột cái bra ra khỏi chân, rồi với tay kéo khóa nịt ngực rút ra khỏi váy, duỗi thẳng đôi chân...
Vừa ở Trị An được một ngày, Nam bị ngã quỵ ngay vì căn bệnh sốt rét. Bố mẹ và các chị đều quấn quýt sốt vó cả lên. Chị Hảo, chị Trang và chị Hoàng thay phiên nhau vào bệnh viện chăm sóc cậu em út. Do chị Hai và chị Năm dù gì đi nữa thì cũng phải lo chồng lo con nên thời giờ lo cho em mình cũng có hạn và thành thử ra, chỉ có chị Ba Trang chưa chồng chưa con gần như là cáng đáng hết tất cả mọi việc chăm sóc, phục dịch, hầu hạ Nam. Từ miếng ăn, ly nước, viên thuốc, lau người, thay quần áo cho đến giấc ngủ…..một tay chị đều đảm đương chu toàn. Giống như bàn tay có ngón dài ngón ngắn, trong gia đình Nam cũng vậy, tuy tất cả 6 bà chị đều là...