TruyệnSex.Xyz → Truyện sex 18, truyện dâm, truyện người lớn, truyện 18+
Nàng bước ra từ phòng tắm. Nàng quấn một chiếc khăn bông màu trắng quanh mình. Mái tóc nàng vẫn còn đẫm nước, nàng đang cố thấm cho khô bằng một chiếc khăn bông khác, cũng màu trắng. Nàng nhìn tôi, tôi đang nhìn nàng một cách thẫn thờ, nàng mỉm cười, “Sao anh không tranh thủ tắm đi cho mát?” Tôi như vừa chợt tỉnh khi giọng nói mật ngọt của nàng rót vào tai, tôi mở miệng, định nói gì đó, nhưng lại thôi. Nàng vẫn nhìn tôi, chờ đợi. Tôi đứng dậy, từ lúc vào căn phòng này, tôi toàn ngồi trên chiếc giường đôi êm ái, nàng nói với tôi sau khi cởi áo khoác, “Em đi tắm cái! Chờ em nhé.” Và tôi ngồi đó chờ nàng. Lần đầu tiên vào khách sạn với một cô gái làm tôi không có cảm giác nào khác...
Phần 1 Câu chuyện diễn ra cách đây 4 năm, ngày ấy tôi đang làm thí nghiệm viên cho một công ty TNHH bê tông VH, cùng làm chung Công ty nhưng A Đức lại thuộc bộ phận lái xe giao hàng. Anh em chúng tôi ở trọ chung với nhau ngay kế bên công ty để tiện về nghỉ ngơi lúc giữa trưa và khi hết việc. Nhà trọ có 1 phòng ngủ 1 phòng khách và nhà bếp, nói chung rộng rãi, thoải mái khi chỉ 2 anh em ở chung với nhau. Ngày đó, Anh Đức có vợ là chị Liên ở Daklak xuống chơi, thường thì 2 anh em sẽ ngủ chung, nhưng hôm nay có vợ anh Đức xuống nên tôi phải ra phòng khách ngủ nhường không gian riêng cho 2 vợ chồng ông anh, thằng em tâm lý. Để tả sơ qua 1...
Hôm nay là ngày rằm tháng Bảy, một ngày trời u ám sắp mưa cuối tuần, ba má của Trang, Quỳnh và Vân lại lên chùa viếng Phật như hàng năm. Mấy chị em Trang Quỳnh Vân thức dậy trong một buổi sáng ảm đạm. Tắm rửa sạch sẽ. Thay đồ. Chải chuốt cho thật đẹp. Sau khi ăn sáng xong mấy chị em không còn gì để làm, để chơi, lại thấy buồn chán với thời tiết bên ngoài và cảnh vật chung quanh căn nhà. Biết không ra khỏi nhà vào thời tiết này nên các chị em định mở Trang Nga Paris ra xem và cùng “chit chat” những chuyện về shopping, về đám con trai cùng lớp và về cuộc hẹn tối nay ăn chơi xả láng. Nhưng từ nãy tới giờ không nghe được một cú phone nào gọi như thường lệ, chị em ta...
Chiếc xe chở đoàn khách du lịch từ từ chuyển bánh. Giọng nói trầm ấm của chàng hướng dẫn viên cũng không thể nào làm Thu chú ý. Trong lòng nàng bây giờ ngổn ngang trăm mối. Hơn 20 năm kể từ ngày tị nạn cùng chồng sang Hoa kỳ, đây mới là lần đầu tiên Thu trở lại Việt nam để tìm lại đứa con trai duy nhất mà hai người đã không thể mang nó theo cùng. Nhưng ông trời dường như bắt nàng phải chịu cảnh cô quạnh nên khi tìm đến ngôi nhà của gia đình chồng thì mới biết cha mẹ chồng nàng đã không còn sống ở đó. Niềm hạnh phúc sum họp tưởng như trọn vẹn vỡ tan trong dòng nước mắt tuôn trào của người đàn bà đau khổ. Thế là hết! Nàng vừa mất chồng, và bây giờ mất luôn cả...
Gửi ông xã yêu quý của em, anh cũng đã biết hết mọi chuyện sau khi phát hiện clip quay lén cảnh làm tình của em với anh Mạnh trong khách sạn. Sự thật không phải như anh thấy, em đã bị anh ta ép buộc, xin ông xã hiểu cho em. Em cũng không muốn giấu chồng em điều gì. Hôm đó là dịp cuối năm, em đi họp tổng kết ở Vũng Tàu với Công ty, trong đó có nhiều lãnh đạo, sếp tổng về dự. Em tuy là nhân viên mới nhưng được ưu ái cho đi theo chơi. Buổi sáng họp xong ra nhà hàng ăn tiệc chơi và tổ chức trò chơi ở hồ bơi. Lần đầu em tham gia chơi trò chơi dưới nước nhưng rất vui, em có dịp mặc thử bộ bikini mới mua, tuy nó hơi sexy nhưng rất vừa, khoe...
Mình năm nay cũng 24 tuổi rồi, học đại học xong thì mình cũng đi làm luôn, chỗ mình làm thì mình là trẻ nhất với lại chỉ có mình là con trai, còn lại toàn các chị lớn và có chồng con rùi. Vì làm mỏ than nên phải đi ca nhìu, mình hên cái là chỉ phải làm buổi sáng. Mình thì ngây thơ lắm, tuy 24 tuổi nhưng lại chưa sex bao giờ, chỉ toàn xem sex rồi sóc lọ thui hihi. Chả là hôm đấy mình đi làm cùng với 2 chị Huyền và Linh, mình thì ngồi viết sổ còn 2 chị thì ngồi làm phiếu, đang viết thì mình có nghe được 2 chị đang nói chuyện với nhau về vấm đề chăn gối. Các bác biết mấy bà chị lớn đi làm rảnh rỗi không có việc gì nên ngồi nói chuyện linh...
Biển Đông một ngày đầy gió bão. Tôi đi công tác ngoài biển, mạng điện thoại chập chờn dở dở ương ương sau cơn bão thì bỗng dưng ‘ting’, tin nhắn zalo, mình giật mình tự nhủ “thế quái nào hôm nay có tn zalo nhỉ, hay là con vợ ở nhà gài hàng mình”. Lật đật mở điện thoại ra thì tôi không tin vào mắt mình “con dở này 8 tỉ năm mới nói chuyện, hôm nay có biến”. Em: Anh đang ở đâu đấy, rảnh không cafe đi. Tôi: Tao đang đi biển, mày cũng biết lựa lúc lắm đấy con kia. Em: Tại đang buồn nên rủ anh, mà lúc đéo nào cũng mắng. Tôi: Tao yêu, tao quý tao mới mắng, đm đấy gọi là mắng yêu đấy con điên. Em: (Cười) Em: Lúc nào về dẫn em đi ăn nhá, đm anh zai đéo...
Hà Nội tháng chạp lạnh căm căm, nhưng Hà Nội run rẩy không phải vì cơn gió bấc mà vì những trận mưa bom càng ngày càng dữ dội. Người Hà Nội sống vội vã, cuồng loạn tận hưởng những hương vị của sự sống vì không ai còn dám mơ tưởng đến ngày mai. Trời chạng vạng tối, khu nhà tập thể hoang vắng yên lặng như bãi tha ma, phần lớn đã tản cư ra vùng ngoại ô, chỉ còn lại những người phải làm việc trong các nhà máy. Quỳnh cũng ở lại trong số những người này, nàng ở lại vì không thể đem chồng mù loà tản cư, người chiến binh trở về khi cuộc chiến chưa tàn chẳng mấy ai còn lành lặn. Quỳnh lặng lẽ sống bên cạnh Khánh bằng niềm an ủi duy nhất, nàng vẫn còn chút may mắn để hưởng...
Cái chuyện câu điện trộm thì tràn lan, đếm cũng không xuể. Nhưng những ông ở điện lực chỉ dòm ngó nhà chị Nhung. Những lý do khác không bàn, nhưng không thể không nhắc là do nhà chị Nhung chỉ có ba mẹ con. Chị thì góa chồng, đứa con gái lớn còn đang học lớp 10, cậu con trai nhỏ đang học lớp 3. Lẽ ra hàng tháng chị phải trả rất nhiều tiền điện, do chị có một dãy phòng cho thuê, đằng này chị không tốn kém là bao, còn thu thêm ở những phòng này. Công ty điện lực không biết, nhưng anh đi ghi điện thì biết. Anh không làm gì được mấy nhà bên cạnh, nên có những chuyện bục mình, anh đều có ý đổ xô cho nhà chị. Chị vẫn bình thản, vì chị biết rằng cùng lắm chị sẽ sử...
Thảo Linh có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Dũng này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Thảo Linh thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng. Nghĩ cũng phải, trong hơn mười năm nay, sự lạm phát của Hồng Kông gia tăng nên giá bất động sản đã lên giá vùn vụt. Bởi thế các chàng thanh niên đâu có nhiều tiền để đầu tư vô ngành này chớ? Cho nên đa số toàn những ông già, hoặc tệ lắm cũng phải sồn sồn mới bước chân đến công ty Hải Dũng, một công ty nổi tiếng trên thương trường về những căn nhà hoặc những lô đất trị giá ít lắm cũng phải vài chục triệu tiền Hồng Kông. Vì vậy hôm nay được công ty sắp...
Trở về sau chuyến công tác kéo dài gần một tuần lễ, tôi quyết định không báo cho vợ biết vì muốn tạo sự bất ngờ cho nàng hơn nữa hôm đó cũng là kỷ niệm 2 năm ngày cưới. Nhẹ nhàng mở cửa đặt hành lý xuống tôi rón rén bước lại cánh cửa phòng ngủ chỉ được khép hờ và định bụng sẽ lao vào ôm siết vợ cho thỏa sự kìm nén suốt mấy ngày qua, thế nhưng mọi thứ như đổ sụp xuống chân mình khi tôi phải chứng kiến những gì đang diễn ra bên trong ngay phòng ngủ của 2 vợ chồng. Quỳnh Hoa vợ tôi đang nằm ngửa dạng háng trên giường cho thằng đàn ông kia quỳ ở giữa mà ra sức nhấp mạnh tống con cặc khổng lồ vào khe lồn đồng thời cúi sát mặt xuống ngực để bú mút...
Cô là người thích cái cảm giác chạy xe giữa mùa đông, cô ngồi sau anh, ôm anh thật chặt và thì thầm vào tai anh: – Em chẳng thấy lạnh gì cả. Anh với hai hàm răng run cầm cập, nói đứt quãng: – Mày giỏi thì lên đây mà đèo.
Đây là câu chuyện về tôi và mẹ tôi. Tên tôi là Rajesh, 27 tuổi. Tôi đang sống ở Mumbai, Ấn Độ, cùng với vợ tôi là Sangeeta, người cũng là mẹ tôi. Đúng vậy, tôi đã kết hôn với mẹ ruột của tôi! Câu chuyện bắt đầu khi tôi đã tốt nghiệp đại học và có việc làm ở Mumbai. Quê tôi là một thị trấn nhỏ ở tây Bengal. Ba tôi đã qua đời vì bệnh tật khi tôi vừa học xong. Mẹ tôi là một giáo viên. Tôi rời khỏi quê nhà để hoàn thành khóa học, và khi tôi có một công việc ở Mumbai thì tôi đưa mẹ tôi vào thành phố để ở với tôi. Mẹ tôi rất hạnh phúc với sự sắp xếp này vì không có ai ngoại trừ tôi, người mà bà có thể gọi là gia đình. Chúng tôi có...
Đỗ Sinh là học trò, quê ở Phủ Lưu, Hà Nam, chàng lên kinh dự thi kỳ thi năm nay, gia đình chàng khá giả nên cha mẹ chàng cấp cho chàng một số tiền kha khá và cho phép chàng lên kinh sớm gần một năm để có dịp làm quen với không khí đô thành và giao lưu với các bạn cùng dự thi, Sinh mang theo một tiểu đồng nhỏ gánh để hành lý, hai thầy trò cùng lên kinh. Lên kinh Đô được gần một con trăng, Đỗ Sinh đã bắt đầu quen dần với không khí náo nhiệt của kinh thành và quang cảnh phồn hoa đô hội đệ nhất cả nước. Chàng cũng làm quen được với một số học trò ở đây và quả thật là sở học của họ khá khác so với chàng, trình độ họ cũng tỏ ra khá uyên...
Đã hơn 3 năm rồi, từ khi tôi gặp em, nhưng thực sự hơn 40 người tình 1 đêm trong đời, tôi vẫn nhớ em và thèm được có em làm bạn tình tri kỉ… có lẽ là vì em đem lại cho tôi 1 cảm giác nồng cháy, sự đồng cảm trong tình dục và cả tâm hồn… Tôi quen em trên facebook, chúng tôi nói chuyện với nhau suốt 2 đêm liền, những cuộc tranh luận về đủ mọi đề tài, và dĩ nhiên không biết từ lúc nào đề tài tình dục và tình yêu là chủ đề chính của 2 chúng tôi… Em là sinh viên đại học Luật ở Thủ Đức, em ở ký túc xá đại học quốc gia, tôi và em hẹn gặp nhau sau vài ngày nói chuyện thâu đêm, chúng tôi thỏa thuận chỉ gặp nói chuyện như 2 người bạn,...